Đỗ Hồng

Tình Hồi Sinh



Vào tháng chín, cây đứng chờ thu đến
Vườn xanh xao nằm ngủ dưới sương mờ
Con nai vàng chưa trở lại trong thơ
Gió về nhẹ dâng hương nồng cuối hạ

Em qua phố mắt lo âu buồn bã
Vải khăn che khuất dấu nụ cười tình
Ngày lại ngày chưa thấy bóng niềm tin
Dù vết thuốc ba lần ghim da thịt

Mang một nửa dung nhan mùa đại dịch
Ta nhìn nhau như xa lạ một đời
Em qua rồi, đôi mắt đẹp lả lơi
Còn ở lại cho hồn ta ngây ngất

Thắp ánh sáng tìm bình yên đã mất
Cho thân tình ngày cũ đến với nhau
Khi cung đàn trỗi nhịp suốt canh thâu
Và tiếng hát vút cao lên trời rộng

Còn hơi thở là ta còn hy vọng
Ngày hồi sinh thế giới xích lại gần
Thấy hoa cười trên môi đỏ thanh tân
Tình yêu đến từng trái tim nhân loại
Đỗ Hồng

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 14 tháng 9 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Tình Hồi Sinh"